Skip to content

Cơ bản về Nguyễn Hồng Sơn

Thực hiện literature review bằng các công cụ

Bài viết này mình dịch từ một bài viết có tiêu đề tương tự được đăng trên Physics Lab để làm tài liệu tham khảo cho bản thân.

Cách đọc một bài báo khoa học

Giai đoạn một

Giai đoạn này chỉ mất một chút thời gian nhưng có vai trò rất quan trọng trong việc đọc các bài báo khoa học, nên bao gồm các bước sau:

  • Đọc nhanh tiêu đề, abtract và introduction.
  • Xem các hình ảnh và caption của chúng
  • Ghi lại các phần tiêu đề để có cái nhìn tổng quan về paper.
  • Đọc nhanh phần kết luận
  • Kiểm tra phần tài liệu tham khảo và note các tài liệu bạn đã đọc
  • Nên sử dụng ngôn ngữ là tiếng Anh (hoặc tiếng nước ngoài khác cùng ngôn ngữ với paper) để không tốn thời gian dịch hai lần.

Info

Note đầy đủ các thông tin trên vào một database (notion Literature Tracker), ghi tag đẩy đủ theo ý của bạn và tag của papaer (quan trọng)

Giai đoạn hai

Thực tế giai đoạn này mới là giai đoạn đọc thật sự của một bài báo. Giai đoạn này giúp ta hiểu rõ hơn bài báo và cách mà nó liên quan tới nghiên cứu của mình. Việc đọc tài liệu giấy hay kỹ thuật số là tùy sự lựa chọn, sao cho mắt không căng thẳng và thuận tiện nhất.

Đọc các tài liệu trong giai đoạn này cần highlight các điểm quan trọng, có thể chia theo màu:

  • Màu đỏ cho mục tiêu và kết quả bài báo
  • Màu cam cho các thuật ngữ và từ viết tắt
  • Màu vàng cho các nghiên cứu trước và background
  • Màu xanh cho các thông số và phương trình được sử dụng
  • Màu tím cho future work và implications
  • Màu lục cho tài liệu tham khảo cần xem

Sau đó, người đọc cần trả lời các câu hỏi/đưa ra nhận xét của mình về bài báo đó. Thường được note dưới dạng các dấu đầu dòng để dễ tìm lại

  • Research question/problem của bài báo là gì?

  • Bài báo có giá trị cho nghiên cứu của bản thân hay không? Nếu có thì tại sao?

  • Tác giả bài báo có cố gắng thuyết phục người đọc tin vào điều gì không? Nếu có thì tôi có bị thuyết phục không? Nếu không, tại sao tôi không bị thuyết phục?

  • Phần nào trong bài báo khiến tôi quan tâm? Tại sao?

  • Tại sao tác giả chọn cách tiếp cận hoặc khung lý thuyết này?

  • Người đọc có đồng ý với tác giả về các vấn đề đó không?

  • Tác giả nghĩ gì về ý nghĩa của những phát hiện đó?

  • Người đọc có đồng ý với tác giả về những ý nghĩa đó không?

  • Bài viết này đóng góp những gì, suy nghĩ gì, phương pháp gì cho nghiên cứu của người đọc?

Sau khi trả lời những câu hỏi trên, người đọc quyết định đây có phải là một bài báo cốt lõi của nghiên cứu liên quan hay không. Nếu có, thì chuyển nó sang phần thứ ba

Giai đoạn ba

Giai đoạn này, người đọc đảm bảo rằng bản thân hiểu được đẩy đủ những gì bài báo truyền tải cùng với các background của nó. Nhìn chung là thực hiện lại một bài báo như vậy. Người đọc cần: - Nếu là tác giả, bạn cần làm những gì để đạt được những kết quả trong bài báo - Tái hiện lại các thí nghiệm, kiểm tra kết quả và đối chiếu với kết quả của bài báo. - Xác định các điểm đổi mới mà tác giả đã thực hiện, những điểm nào còn hạn chế. - Các kỹ thuật trong bài báo đề cập có được thực hiện đúng, có vấn đề gì với các kỹ thuật đó, dữ liệu cho thí nghiệm chính xác và khách quan không.

Thao tác với các công cụ

Sau khi đã học đọc, cần có một phương pháp thực hiện hàng loạt và ghi lại những điều đã đọc. Mình đã sử dụng phương pháp theo sơ đồ dưới:

graph TD
  A[Literature Research] --> B[Add relevant paper to library & Literature Tracker];
  B --> C{Relevant to research?};
  C --> |Yes| D[First pass, scan and add tag];
  C --> |No| A;
  D --> E{worth reading more depth?};
  E --> |Yes| F[Second pass, complete literature notes and critical engagement question];
  E --> |No| A;
  F --> G[Buld systhesis matrix];
  G --> H[Write liteature review];
  H --> I[Update liteature review];
  I --> Z[Refine search question];
  Z --> A;
  F --> K{Is it core paper?};
  K --> |Yes| L[Third pass, reimplement the paper in own words];
  L --> I;
Library building and suggestions

Đây luôn là bước bắt đầu của mọi quá trình nghiên cứu. Trước hết, cần nhận diện một số keywords để bắt đầu quá trình search. Hãy trò chuyện với giáo sư để tìm các keywords phù hợp cho các nghiên cứu khác nhau. Một phương pháp khác là sử dụng chức năng tìm kiếm liên quan trên các công cụ search hoặc xem các trích dẫn từ bài báo gốc. Trong soó những các trích dẫn này, sẽ có một số trích dẫn được đề cập nhiều trong các bài báo, có thể đó chính là những bài báo quan trọng mà ta cần tìm kiếm

Info

Qua một thời gian, người đọc sẽ nhận ra một số bài báo thường xuyên được trích dẫn.

Mendeley là một công cụ hữu ích để lưu trữ và quản lý thư viện các bài báo. Nó có nhiều tính năng như chia sẻ thư mục với đồng nghiệp, có hỗ trợ phiên bản app trên nhiều nền tảng và brower extension.

Literature databases and keyword

Web of Science là một trong các công cụ hữu ích để nhận thông báo về các bài báo mới được ra mắt dựa trên các từ khóa bạn chọn. Nó cũng cung cấp một cơ sở dữ liệu các bài báo dựa trên các keyword nhập vào. Đây là bước khởi đầu tốt để hình thành định hướng nghiên cứu của bạn, bên cạnh những tư vấn của giảng viên hướng dẫn.

Google Scholar cũng là lựa chọn tốt trong nhiệm vụ này.

Literature mapping tools

Trong quá trình tìm hiểu và đọc các bài báo, cần hiểu rõ mối quan hệ giữa các bài báo này như thế nào. Citation GeckoConnected Papers là hai công cụ khá hữu ích, cung cấp giao diện flow-chart để hiểu tính tương quan giữa các bài báo.

Hai công cụ này cung cấp cái nhìn tổng quan từ một key paper tới các paper liên quan. Điều này giúp bạn hình dung được những bài báo quan trọng và chú ý tới/không bỏ lỡ nó. Nó giúp bạn tránh được tình huống nằm trong một chuỗi các bài báo phản bác lẫn nhau.

Sử dụng Connected Paper để chắc chắn rằng bạn không bỏ lỡ những bài báo quan trọng và hiểu rõ mối liên hệ giữa chúng. Nên sử dụng cả hai công cụ để hiểu rõ sự khác nhau giữa chúng.

The literature tracker

Trong phần này, một database trong Notion được sử dụng để ghi chép lại những ý tưởng, tổng hợp, nội dung quan trọng của một bài báo. Mặc dù có những tính năng tương tự như Mendeley nhưng Notion mạnh hơn ở khả năng tùy biến và filter những danh mục quan trọng.

The literature synthesis matrix

Khi một paper pass qua vòng thứ nhất, nó được chuyển qua lần đọc thứ hai với nhiều nội dung phải quan tâm hơn. Phần này note những câu hỏi mà ta cần trả lời trong Giai đoạn hai và ghi chú chúng vào trong Notion database.

Writing your literature review

Sau khi tổng hợp được một số core paper và đọc chúng ở giai đoạn ba, ghi chép chúng bằng lời văn của chính bạn (có thể sử dụng notion ở phần hai). Khi cảm thấy những gì tìm kiếm đã đủ, có thể bắt đầu viết literature review của chính bạn.

Xác định chủ đề nghiên cứu

Sử dụng literature matrix, nhìn nhận lại và xác định những câu hỏi nào là quan trọng mà muốn tập trung vào. Đối với từng phần trong chủ đề, xác định câu hỏi của bạn là gì, câu trả lời mong muốn là gì, bạn sẽ làm gì để đạt được nó.

Lựa chọn các bài báo liên quan đến chủ đề nghiên cứu

Sau khi có từng phần với các nội dung chính, lựa chọn các bài báo liên quan tới từng phần. Tổng hợp những điểm quan trọng của chúng. Số lượng không hẳn quan trọng trong phần này, quan trọng hơn nó là nguồn bạn lấy chúng, những tạp chí hoặc các nhà xuất bản uy tín. Cân nhắc số paper giới hạn cho mỗi section để tránh lan man (trừ trường hợp bài của bạn là bài review).

Nghề viết

Dạo gần đây, mình cứ quanh quẩn mãi cái suy nghĩ viết gì, viết như thế nào, viết ra làm sao cho hay. Một mặt, chắc mình viết "code" nhiều quá, nhưng mặt khác chắc là mình đọc nhiều thứ quá. Thành thử phải viết ra để quên đi cái đã đọc.

Mấy thứ mình đọc, chả phải sách hay truyện gì cả. Chủ yếu là tài liệu chuyên ngành mà tôi. Tài liệu triển khai phần mềm, đánh giá, hướng dẫn. Đủ thứ cả. Từ lúc đọc xong cuốn Giết con chim nhại xong, mình chưa bắt đầu bất cứ một quyển sách mới nào cả. Mình đọc mấy cái văn vở của người khác trên facebook mà thôi.

Có người em mình quen trên mạng, chưa gặp mặt trực tiếp bao giờ, chỉ nhắn tin qua qua vài câu thôi. Em đọc sách và viết rất nhiều. Mỗi lần em đăng bài, mình đều đọc qua, có bài thì đọc kỹ. Cảm tưởng số sách em đọc một tháng chắc bằng mình cả năm. Em viết về học sinh phổ thông nè, em viết về phụ nữ, về bình đẳng giới nè. Mình thấy em chia sẻ cái bài viết về khuyến đọc. Đại ý rằng làm khuyến đọc khó, nhưng đâu thể không làm đúng không.

Mình có kết bạn với một anh làm video hay lắm, tô màu những thước phim trắng đen cũ. Những thứ anh làm mình thấy hay và to lớn lắm, truyền cảm hứng rất nhiều. Có dạo anh đăng video về giáo sư Tôn Thất Tùng, một chuỗi luôn. Có cái video nội dung rất ấn tượng, đại ý cụ Tùng bảo những người thời cụ, cảm thấy thiếu một cái gì đó, cảm thấy mình không có tổ quốc, cảm thấy khó chịu. Nên khi gặp Bác, Cụ bỏ, bỏ hết, bỏ hết nhà cửa vàng bạc để theo. Mình thấy mắt Cụ sáng lên trong cái video cũ, nhưng mình cũng thấy ánh mắt của anh trai làm video sáng nữa. Anh làm, anh đăng youtube cho mọi người xem miễn phí, nhưng cũng lèo tèo lắm. Anh làm, anh đăng, nhiều kênh người ta không xin phép mang về đăng, còn xóa cả logo nữa. Vậy mà anh vẫn làm.

Nên, nhiều khi có vài chuyện, mình thấy làm nhiều chuyện chưa đâu vào đâu, mà nhiều người vẫn làm. Như mình ngoài viết code thì mình cũng viết văn vở dài ngoằng như này nữa. Không phải cao siêu gì, mà mình chỉ muốn viết ra cái suy nghĩ của mình. Xong ai cảm thấy quan trọng thì người ta xem, người ta thu thập. Biết đâu sau này, đoạn văn này lại được trích dẫn đâu đó thì sao. Không phải vì vậy, mà mình mới viết. Mình có xem và đọc được một bài, nói rằng người ta nên viết. Viết về thời đại của người ta, để sau này khi mà ai làm nghiên cứu gì đó, thì có cái mà tổng hợp. Tự chính mình viết nên thời đại mình, con người mình. Chứ mình có ngàn học trò như Khổng Tử hay Hegel đâu mà có người chép lại.

Phân vân giữa chuyện có nghĩa, và chuyện vô nghĩa nhưng phải làm thì mệt mỏi lắm. Kể cả khi làm chuyện có nghĩa, mà ta thấy mãi nó không có kết quả gì thì cũng phiền muộn lắm. Mình ngồi đọc hàng đống chữ mà chả hiểu gì, cũng chán lắm. Hay thôi bỏ đi nhỉ, làm đại khái thôi, chưa pass thì ta sửa test case cho pass, có khó gì đâu. Nhưng mà khi mình đọc, thấy có người như vậy, mình lại thêm cố gắng đọc và viết nhiều hơn nữa. MÌnh thấy mình phải viết, viết nhiều hơn nữa. Cứ viết cho lắm, cho nhiều, nếu không có ai đọc thì sau này mình đọc lại, mình thấy mình đã từng một thời như vậy, thì cũng hay.

Muốn viết nhiều, mình phải đọc nhiều. Làm sao mà viết liên tục nhiều bài mà không đọc được. Chữ đâu mà viết. Thế mà mình thấy vài anh chị làm tạp chí điện tử viết cụt lủn, nội dung không chính xác, đối tượng phản ánh sai, viết bài nhiều khi cho có KPI chứ không có nghiêm túc lắm, như có chị cộng tác viên chuyên đi copy bài từ facebook sang website, xong lại dẫn nguồn về facebook mà không sửa tí gì vậy, làm nhiều người hiểu sai đối tượng của bài viết đó. Mình có chị làm báo, cũng lâu rồi không gặp, mà lâu lâu chị hay nhắn mình để hỏi han, lấy ý để viết bài về vấn đề này, chuyện kia. Tức là chỉ cũng đi sát đối tượng bài viết của chỉ để phỏng vấn chứ không tự nghĩ ra mà lên báo.

Nghề viết, nhìn thì dễ mà thực khó vô cùng. Ở cái thời đại mà chả còn bao nhiêu người mù chữ, thậm chí có người nói viết thành thạo được mấy ngôn ngữ, thì tự nhiên cái việc viết nó trở nên thông dụng. Nhưng để viết hay, viết tốt đã khó, đằng này còn phải viết có ý nghĩa, có đóng góp, với trách nhiệm trĩu nặng trên vai còn khó vạn lần. Nghề gì mà chả cơm áo gạo tiền, nghề gì mà cả muốn có dăm ba đồng nuôi con.

Tuy vậy, nghề viết, đặc biệt là nghề báo, ảnh hưởng rất nhiều tới xã hội. Ngoài mang tính thông tin, nó còn định hình tư tưởng xã hội nữa. Viết hay thì là nhà báo, nhà văn, mà tệ thì chỉ có thể xem là bồi bút mà thôi. Tôi không phải nói rằng, văn chương phải theo kịp hơi thở thời cuộc như cụ Nam Cao. Nhưng những nội dung con chữ truyền tải phải mang ý nghĩa nhất định nào đó, và suy cho cùng thì nó phải tốt, làm cho con người tốt đẹp lên. Viết, phải đặt cái tâm thực sự vào đó. Dùng từ, câu cú sao cho chuẩn mà hay, theo cái cách mà người nếu không học viết thì không viết ra được. Dạo trước, tôi có nghe câu chuyện dịch tiêu đề phim, từ "Civil war" trong tiếng Anh, dịch thành "Ngày tàn của đế quốc" là sai về mặt ngữ nghĩa, nhưng lại đúng về mặt thương mại. TỨc là nếu dịch đúng, phim sẽ chẳng hấp dẫn mấy mà kéo người đi xem được. Trong giới hạn cho phép của từ ngữ, ta sửa nó đi đôi chút để đạt được mục đích thương mại, cũng là dễ hiểu.

Câu cú trong văn thì trau chuốt, từ ngữ thì phải đẹp, ngữ pháp đúng, chính tả chuẩn. Hợp lại cả mới trở nên áng văn hay. Tiếng Việt, mà nói ở đây là chữ quốc ngữ còn non trẻ, chỉ độ 100 năm. Số lượng từ đâu đó vài vạn, thì thực là còn chưa hoàn thiện để diễn tả hết cái ý của con người được. Càng là nhà văn, nhà thơ, người buôn chữ, thì càng phải ra sức sáng tạo, dùng đi dùng lại những từ hay, đẹp, tạo nên từ mới để làm giàu con chữ. Tôi thật là kỳ vọng sau này bản thân mình làm được, hoặc giúp sức ai đó có chuyên môn ngôn ngữ chuyển được hết các từ tiếng Anh trong ngành công nghệ sang tiếng Việt để tránh một văn bản nửa tây nửa ta. Kỳ thực, nhiều từ chỉ mang tính tạm dịch, có những từ không thể dịch vì khi dịch ra thì nó sai nghĩa hết cả.

Tôi đọc nhiều tiểu thuyết, tôi mê mẫn cái cách bố Atticus dạy con trong Giết con chim nhại, sống trong khát vọng của Pavel trong Thép đã tôi thế đấy, nhưng tôi cũng sống cùng D’Actanhang trong Ba người lính ngự lâm hay Dantès trong Bá tước Monte Cristo. Tôi hiểu tấm lòng Vũ Như Tô khi xây Cửu Trùng Đài nhưng cũng đồng thời hiểu cái đói rách trong thời đại của Nam Cao. Tôi mong mỏi, rèn giũa mãi để viết được hay như Lỗ Tấn nhưng không phải chỉ chờ tới lúc đó tôi mới viết. Tôi thấy mình cứ muốn viết, và viết. Thế thôi.

Tôi cũng hiểu, vài cái suy nghĩ của tôi chỉ là ếch thôi. Không ai hỏi thì bộ trưởng tự trả lời vậy. Mình không trong nghề viết, không kiếm tiền bằng con chữ, tự nhiên cái chữ của mình nó không sợ gì cả. Chứ mà ngồi viết ăn lương, chưa chắc mình đã nghĩ như vậy. Dẫu sao, người trong chăn mới biết chăn có rận, mong rằng cách anh chị thấy rận thì bắt bỏ đi.

Hướng dẫn đóng góp vào dự án public trên github

Trong quá trình sử dụng các open source trên github, có thể bạn gặp vấn đề và sau đó tìm được cách sửa lỗi. Bạn muốn đóng góp nó vào repository để sửa lỗi này cho tất cả mọi người. Hoặc dự án của bạn bao gồm nhiều người và repository cần để public để có thể sử dụng một số tính năng của github như protect branch, đây là hướng dẫn dành cho bạn.

Đầu tiên, đối với các dự án open source lớn, hầu như đều có một hướng dẫn để contribute vào repository (thông thường nằm ở thư mục mẹ và là file CONTRIBUTING.md). Hãy đọc kỹ nó. Thông thường nó bao gồm các unitest, các bước để review một thay đổi, hoặc quy chuẩn chung như đặt tên biến, đặt tên branch... mà bạn phải tuân theo.

Sau khi đã đọc kỹ, bắt đầu code thôi.

1. Fork và clone project

  • Tại repository, chọn fork

    fork-project - Chọn repository để fork (nếu không có hướng dẫn gì, hãy chọn master hoặc main), sau đó chọn Create fork

    create-fork - Sau khi fork được repository, clone repository về

    clone-forked

2. Thực hiện thay đổi và push

  • Sau khi clone project về, tiến hành checkout sang branch mới. Tên branch cần thể hiện sơ qua mục đích của thay đổi, hoặc tác dụng của nó

    git checkout -b add-proxy-for-build
    
    switch-branch

  • Thay đổi các dòng trong code

  • Push các thay đổi lên branch vừa tạo

    push-code

3. Tạo pull request để thay đổi repository gốc

  • Tại repository gốc (không phải repo bạn vừa fork về), tiến hành tạo pull request

    pull-request new-pull-request

  • Chọn compare across fork, sau đó chọn fork repo và branch của mình. Cuối cùng chọn Create pull request

    compare-across-fork - Tại giao diện pull request, giải thích rõ bạn làm gì, tại sao contribute này lại cần thiết. Điều này rất quan trọng để maintainers hiểu bạn thay đổi cái gì và từ đó có cơ sở để approve.

    description_pull_request

  • Cuối cùng, chờ thôi. Các pull request sẽ phải có người review và approve. Trong quá trình đó, một số repository có bot để build tự động. Nếu build thất bại, request của bạn cần được chỉnh sửa hoặc sẽ bị reject. Một số maintainers có thể sẽ đặt câu hỏi thêm để hiểu rõ chinh xác thay đổi của bạn là gì. Nhớ check thông báo để trả lời nhé

    waiting-for-approve

Giết con chim nhại

Chim nhại là một loài chim có khả năng bắt chước rất giống tiếng kêu của các loài khác. Chúng làm như vậy có lẽ để săn mồi hoặc lẩn trách kẻ thù. Chim nhại không bao giờ làm điều gì có hại, nó mang lại niềm vui bằng tiếng hót của chúng: "nó chẳng làm điều gì khác ngoài việc hót cho chúng ta nghe từ tận đáy tim của nó". Vì vậy giết con chim nhại là một tội ác. Giết một người da đen không có tội cũng là một tội ác, một tội ác ghê tởm nhất.

Chuyện kể theo góc nhìn tuổi thơ của Jean Louse Finch, hay tên ở nhà là Scout. Nhà cô tại một thị trấn lâu đời thuộc bang Alabama, một bang miền Nam nước Mỹ. Hơn nửa đầu là những câu chuyện vui chơi, phá làng phá xóm, nói xấu người này người kia, câu chuyện kì thị trong trường tiểu học, câu chuyện cách dạy học của cô giáo viên, và hơn cả ta cách dạy con của bố Atticus. Một người cha đơn thân không giàu có gì, nhưng dạy hai đứa con của mình rất tốt. Đến nỗi tôi ước gì sau này tôi có thể dạy con tôi như vậy. Nhà ông có một người giúp việc da đen. Ông coi người này như người thân của mình và bản thân cô cũng coi mình như vậy. Cô được quyền quát mắng và thậm chí đánh đòn cô, cậu chủ.

Atticus là một luật sư. Một ngày đẹp trời ông được phân công biện hộ cho Tom Robinson, một người đàn ông da đen bị buộc tội cưỡng hiếp (kết quả bất thành). Vào những năm 30 của thế kỷ trước - sau ít năm đại suy thoái bắt đầu - thì hiếp dâm là tử tội, nhất là một người da đen hiếp dâm phụ nữ da trắng. Atticus đà dành hết thời gian và sức lực của mình, bỏ qua những điều tiếng rằng tại sao ông luật sư da trắng lại biện hộ cho một người da đen, bỏ qua những dè bỉu của cộng đồng mà gia đình ông phải chịu, ông cũng bỏ qua việc ông được phân công biện hộ, hầu hết mọi người nghĩ ông chọn điều đó. Phiên tòa kết thúc, mọi người đều thấy cô gái nguyên đơn và cha cô ta nói dối. Án tử được quyết định sau khi bồi thẩm đoàn "họp lâu nhất từ trước tới giờ cho những trường hợp như vậy". Bồi thẩm đoàn đã cân nhắc công sức mà Atticus bỏ ra, chứ không hề cân nhắc Tom có tội hay không. Anh đã được định tội từ lúc bước vào phiên tòa, hay trước đó từ lúc anh sinh ra vậy. Như Tom đã nói, nếu ông đen thui như tôi thì ông cũng sợ mà bỏ chạy khỏi hiện trường thôi.

Tom chết! Anh bị bắn "nhiều hơn mức cần thiết" khi vượt ngục, trước phiên tòa phúc thẩm. Bob Ewell, cha cô gái nguyên đơn, âm mưu trả thù vì bị sỉ nhục rằng ông đã nói dối trên tòa, cuối cùng chết bởi con dao của mình trong lúc hành hung hai đứa trẻ. Cái chết của Bob không được điều tra và khám phá nhiều. Cảnh sát và người dân để ông ta chết như vậy.

Nhiều lúc sống trong hiện tại, ta quên mất rằng chỉ chưa đầy một trăm năm nước đây thôi, tại Mỹ, phụ nữ không được tham gia vào bồi thẩm đoàn và không được bỏ phiếu. Người da đen vẫn chết bởi chính phiên tòa công bằng do tội mà họ không làm. “Bên công tố đã không đưa ra được chút chứng cớ ý học nào có thể cho thấy rằng tội lỗi mà Tom Robinson bị cáo buộc đã từng xảy ra. Thay vào đó nó dựa vào lời khai của hai nhân chứng với chứng cứ không chỉ hết sức đáng nghi ngờ qua chất vấn, mà nó còn hoàn toàn mâu thuẫn với bị cáo. Bị cáo không có tội, nhưng ai đó trong phòng xử án này thì có.” Xã hội ngày nay đã khác, tốt đẹp và tiến bộ hơn. Nhưng phân biệt nam, nữ, chủng tộc, tôn giáo, giàu nghèo, giới tính, xu hướng vẫn còn đó. Chúng ta không bình đẳng theo cái nghĩa mọi người vẫn muốn hiểu "rằng một số người thì thông minh hơn một số người khác, một số người có cơ hội hơn bởi vì họ sinh ra với nó, một số đàn ông kiếm ra nhiều tiền hơn những người đàn ông khác – một số người sinh ra có tài năng vượt quá mức bình thường của hầu hết con người". Một số người sinh ra với những khác biệt và chúng ta không được phép, trong bất cứ tình huống nào, nhân danh bất cứ ai tuyên bố rằng họ có vấn đề về chính họ.

IKIGAI - Chất nhật trong từng khoảnh khắc

Cuốn sách mình mua trong một dịp tình cờ, đi vào nhà sách, lướt qua tay hàng chục cuốn và dừng lại, mở ra đọc lời giới thiệu và có đôi chút thích thú. Sách ngắn, khổ A5 chỉ chưa đầy 100 trang, đọc hết ngay được một lần và quả thực mình đã làm vậy, trước khi mang nó đi tặng. Vì suy cho cùng, mục đích cuốn sách mình mua về là vì vậy.

Sách in giấy dày, bìa dẹp, phông chữ rõ ràng, thuận mắt. Giá hơi mắc so với thời lượng của quyển sách, 74k.

Cuốn sách do một nhà báo tự do của BBC, người Mỹ gốc Nhật viết về chính thứ văn hóa của quê hương mình. Vì thời lượng ít ỏi, sự giới thiệu về tác giả nhìn chung sơ sài, bù lại sách kể theo ngôi thứ nhất, trong đó lồng ghép một số thông tin về người viết.

Tác giả giải thích IKIGAI là gì trong văn hóa Nhật. Rằng nó không phải là một mục tiêu, lý tưởng của cuộc đời. Mà đơn giản là điều hạnh phúc trong cuộc sống thường ngày, là công việc, sở thích, đam mê, nói như tác giả đề cập là “điều khiến ta thức dậy mỗi sáng”. Tác giả nói về sự lầm tưởng vùng giao của 4 vòng tròn huyền thoại thể hiện 4 khía cạnh trong công việc, rằng đó chính là ikigai. Ikigai không lớn lao, cũng không phiến diện như nhiều người lầm tưởng.

Tác giả cũng tổng kết và đưa ra vài định nghĩa, đặc điểm chung của ikigai. Rằng cho dù ikigai của mỗi người là khác nhau, là những cái riêng trong xã hội này, thì suy cho cùng, nó không thoát khỏi cái chung, thông qua những cái riêng đó mà biểu hiện mình. Ikigai của họ nghiêng về một bên trong một vài phạm trù: cuộc sống thường nhật > cuộc đời; cho đi > nhận lại; thay đổi > cố định; tình cảm > lý trí; cụ thể > trừu tượng; chủ động > thụ động.

Cuối cuốn sách, tác giả phỏng vấn một số nhân vật thực tế. Tại đây họ đưa ra nhiều khoảnh khắc ikigai của họ, rằng nếu ta không thể tìm thấy nó, thì thôi không nên chủ động tìm kiếm. Ta cứ hãy cứ sống trọn từng phút giây và một ngày nào đó, một khoảnh khắc tuyệt vời nào đó trong cuộc sống sẽ làm ta nhận ra, cái gì thực sự là ikigai của mình.

Và rồi, cuối cuốn sách, nếu bạn chưa thực sự tìm được ikigai của mình, tác giả đưa ra một vài câu hỏi để bạn tự hỏi mình. Và biết đâu đó, bạn sẽ tìm ra ikigai của mình.

Với thời lượng ngắn chỉ khoảng 30 phút độc, nội dung cuốn sách truyền đạt khá trọn vẹn và có ý nghĩa. Ngoài giá sách đắt, mình cho rằng có một nhược điểm nữa. Cuốn sách đưa ra nhiều số liệu khảo sát, nghiên cứu, bài giảng, bài nói chuyện của nhiều vị giáo sư, học giả, nhưng lại không có một ghi chú cụ thể nào về nguồn, phương pháp tìm kiếm những tư liệu này để độc giả tham khảo và tra cứu.